Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ


Phan_20

Chương 34: Hoàng Tử hắc ám

Sau kì thi học kì I , trường Ko – san đã có kì nghỉ vô cùng tuyệt vời . . Và giờ đây sẽ tiếp tục bắt đầu học kì mới

Mọi thứ lại trở về như lúc trước

Chuyện thắng các thử thách trong kì nghỉ vừa qua sự thực là đội của Vyl và Tan hòa nhau trong các phần thi. Vốn dĩ là mọi người đã được chia đôi phần thưởng nhưng đối với Prince mà nói nghe đến giải thưởng là hai ngày được ở lại vui chơi trên đó thì thà về nhà ngủ còn đỡ hơn. . .chẳng có gì thú vị

Hơn nữa, Prince còn phải chuẩn bị cho điều quan trọng hơn. . .

- Cuộc thi nhảy diễn ra vào đầu học kì 2? – Puny và Lin quay sang Gum với khuôn mặt ngờ nghệch hết mức

Phải nói rằng hai cô vẫn chưa thích ứng được với mấy cái sự kiện ở trường mình thì phải. Bắt tội Gum phải kể lể và diễn giải đủ kiểu với hai nàng. . .Dù sao thì cũng vì có “ đối tượng đặc biệt” của cả hai mà lại !!!

Gum vẫn thao thao bất tuyệt về cuộc thi ấy với Lin còn Puny thì mải mê trong mớ hỗn độn đang bủa vây trong đầu

Cô bé mải mê nhớ lại cái “ sự cố” hôm trước. Kì thực vẫn chưa thể xóa bỏ nó khỏi cãi não ngu ngốc này!

Tiếng lanh lảnh chen ngang của Hoa Phương làm cuộc trò chuyện dừng lại

- Các cậu nghe gì chưa? Lần này nhất định tớ phải ở trong đội cổ động mới được. Nói đến thi nhảy thì tất nhiên anh Vyl là đỉnh của đỉnh rồi !!! Phải không?

Nghe xong câu nói của Hoa Phương .Gum và Lin tròn mắt:

- C-C-Cái gì . . . Cổ động?

Cô ta gật đầu. Còn nói thêm:

- Các cậu cùng đi cho vui ! Giờ tớ phải đi chuẩn bị trang phục và đạo cụ đây! Yên tâm tớ sẽ đăng kí cho 3 cậu

Puny không để tâm lắm nên mặc hai cô bạn cứ loạn xạ xua tay rồi lắc đầu phản đối kịch liệt :

- Không cần đâu

Bắt cả ba đứa phải đi rồi tập mấy bài cổ động nhàm chán ấy thì u uất mà sinh bệnh mất. Vốn dĩ mấy đứa chúng nó đều không ham gì cái cổ động viên này! Hơn nữa còn ghét cay ghét đắng . Sao có thể giống mấy đứa con gái xếp hàng dài chờ đến lượt để đăng kí tham gia được !!!

Đợi Hoa Phương đi rồi Lin và Gum mới tiếp tục:

- Từ trước tới giờ nhìn mấy đứa mặc váy cầm chùm hoa nhảy nhót và hò hét là thấy phản cảm rồi – Gum chân thành tâm sự

Lin cũng không kém phần:

- Trời ơi!!! Tớ cứ tưởng mình tớ và Puny thấy khó ưa chứ !! Gum cũng vậy à! Chỉ sợ rằng mụ sao chổi đó lại bày trò vớ vẩn bắt tụi mình vào thôi

- Mà mai cậu sẽ tới buổi tổng duyệt chứ? – Gum hỏi

- Tất nhiên rồi ! Nhưng mà năm nay chắc anh Zita sẽ không thi đâu – Lin hơi ủ rũ

- Ừ ha ! Mọi năm Prince đều thi hết. Năm nay chỉ được chọn ra hai người thi thôi – Gum vỗ vai Lin an ủi đôi chút

Lin và Gum cứ mải mê bàn chuyện còn Puny thì nghe tai này xuyên sang tai kia. Cô đang buồn ngủ nên cứ gật gù làm Lin và Gum tưởng Puny cũng sẽ đi xem buổi tổng duyệt đó

* * *

Tại phòng tập

Năm nay chỉ được cử hai thành viên thôi ! Mấy đứa nghĩ sao?- Tan lên tiếng

Zita vỗ vai Huan và Vyl nói đều đều :

- Nếu hai người thôi thì . . .hai cậu phải thắng đấy !!!

Vyl không giống mọi khi nói câu hơi xuống tinh thần:

- Chuyện đó chưa thể nói trước

Huan vẫn bản tính tự tin thái quá vỗ ngực ung dung nói:

- Yên tâm. Ai thắng được Huan này. Còn cậu nữa Vyl. Sao có thể hạ thấp uy danh Prince xuống như vậy! Prince chúng ta là bất bại điều này đã chứng minh từ mấy cuộc thi nhảy đó rồi còn gì!

Nghe tiếng của Huan oang oang, Gum đi ngang qua nghe thấy chướng tai đành chạy vào giáo huấn Hoàng Tử vài câu mới chịu:

- Anh đừng tỏ ra mình giỏi quá như thế! Đến lúc thua mới thấy lời vừa rồi là vô dụng

Huan phát bực mới con bé hay cãi mình này. Anh lên tiếng:

- Này! Con bé lẫn lộn kia!! Không yên bình được phải không?

-C-Cái gì?? Anh đừng gọi tôi là lẫn lộn nữa ! Tôi vốn không muốn đôi co ai bảo anh khoe mẽ và tự tin quá đáng chứ! Thật hết biết

- S-Sao?? Hôm nay Huan tôi mà để yên cho cô thì không còn là . . .

Lời của Huan bị cắt ngang bởi Tan:

- Thôi !! Hai đứa cãi nhau thì được cái gì?? Gum em về trước đi!! Tụi anh còn có việc cần phải bàn.Có gì để mai nói tiếp

- Cũng được. Là tại hắn . . chứ em đâu có ý làm mất thời gian của mọi người – Gum trừng mắt nhìn Huan

- Gum!! Về thôi . . . – Puny lên tiếng khi thấy Gum đang đứng ở trước cửa phòng tập

Cô bé vô tư cười nói cho tới khi thấy Vyl. Cô bất chợt chốn ánh nhìn đó quay đi có cảm xúc gì đó mà không thể diễn tả bằng lời.

Hình tượng anh trong lòng cô vẫn không hề là một Thiên Thần . Và điều đó càng rõ nét hơn khi Vyl kéo tay cô ra ngoài. Chưa để cô nói năng gì anh đã lên tiếng:

- Đứng đây đợi tôi

Puny khó hiểu :

- Tại sao?? Anh vào đi mọi người đang chờ đấy! Tôi . . .tôi về cùng Lin và Gum được rồi! Không cần phiền anh đưa về đâu

Vyl đáp lại bằng một câu khiến cô bé sững người :

- Ai nói tôi sẽ đưa cô về !

Đầu cô muốn nổ tung giờ chỉ muốn có cái lỗ chui xuống cho đỡ mất mặt. Vyl lúc nào cũng có thể khiến cô chết đứng vì một câu nói. Nói sao thì nói cô cũng đã bị chế giễu rồi .

- Anh cứ cười đi! Đừng cố nhịn nữa! Đồ đáng ghét

- Sao lại phải cười?

- Anh đừng giả bộ. Rõ ràng trong bụng anh đang chế giễu lại còn tỏ vẻ điềm tĩnh. Anh làm vậy càng khiến tôi cảm thấy khó xử – Cô ôm mặt vì xấu hổ

- Tôi không giễu cô

Muốn nhìn cô bé thêm chút nữa nhưng việc quan trọng hiện tại là buổi tổng duyệt vào ngày mai. Đành để Gấu heo về mình vậy! Thực lòng để cô rời mình chút là không yên tâm . .

- Thôi! Anh vào trong đi. Tôi về đây

Cô bé toan đi thì bị anh gọi lại:

- Đứng im đó

- Còn chuyện gì nữa sao??

Vyl lại gần đưa cho cô bé tiền làm cô tròn mắt ngạc nhiên:

- Tiền xe – Vyl trả lời cho ánh mắt ngạc nhiên đó

- Anh lại biến tôi thành trẻ con rồi ! Không cần làm như thế đâu! Tôi có tiền mà – Puny miệng nói vậy nhưng tay thì cứ như muốn giật lấy tiền từ tay anh

Cô bé trong thoáng chốc thấy mình được Vyl quan tâm . . Nói vậy nhưng trong lòng thấy vui vô cùng. Lần đầu tiên Vyl quan tâm tới chuyện tiền xe buýt của cô.Và đương nhiên Vyl không hề là Thiên Thần như cô đang hí hửng mường tượng ra

Xoa đầu cô bé anh nói nhẹ nhàng mà khiến cô rơi bịch xuống đất :

- Trả nợ thôi mà

Vyl nói xong đi thẳng làm Puny chỉ muốn hét lên : Anh được lắm

Thì ra hôm đó là giả vờ ngủ bắt cô trả hộ tiền.Còn khiến cô thoáng cảm động vì hành động vô cùng ga lăng ai ngờ . . . Đúng là Hoàng Tử hắc ám

Anh đi được vài bước thì nhận ra điều gì liền quay lại dặn dò Puny:

- Ngày mai đến trường, cấm cô ngủ quên !

- Đ-Đến trường. . . Mai được nghỉ mà. . . Sao phải đến??

Cô chưa kịp nói hết thì Vyl đã đi rồi. Tự nhiên kêu cô đến trường khi được nghỉ là sao?? Nhưng mà. . . không hiểu sao cứ nghe anh ra lệnh là cô không thể từ chối!

Ở đâu đó có mấy đứa con gái thấy Hoàng Tử cười. . .Giây phút đó thật sự khiến mấy đứa đó kinh ngạc mà lầm bầm:

Nụ cười ngàn năm có một

Chương 35: Down

Sáng sớm . . .

Sau khi biết được hôm nay là Chủ Nhật – ngày ngủ nướng, Puny thích thú chùm chăn ngủ tiếp trong khi ở đâu đó đang rất nhộn nhịp . . .

Cụ thể là trường cô bé tổ chức buổi tổng duyệt các phần thi cho hội thi nhảy sắp tới. Các Câu lạc bộ của trường hầu hết đều có nhiều người tham gia.Chính vì thế từ sáng Tan đã phải chuẩn bị hết mọi thứ

Mãi cho tới khi mọi người tới đông đủ mới thở phào nhẹ nhõm. Công việc của Hội trưởng Câu lạc bộ không phải là việc dễ dàng mà ai cũng đảm đương được .

Nhìn sang bên của Tan bận rộn bao nhiêu thì bên đó – đội cổ động của Hoa Phương với chùm hoa trên tay, trang phục thì lòe loẹt đủ màu sắc đang nhàn hạ make up và buôn dưa lê thừa năng lượng bấy nhiêu.Chỉ có thể nói rằng họ bây giờ nhìn giống vũ công vẹt

* * *

Puny quên bẵng lời nói của Vyl, cứ thế chìm vào giấc ngủ say . . .

Mọi người thì đang việc ai nấy làm còn Puny thì việc ngủ vẫn là quan trọng nhất! Chẳng hiểu sao những lúc người ta cần để ý thì cô lại không thèm quan tâm và giờ thì lại ở nhà mà chẳng biết hôm qua hai cô bạn đã rủ đi lên trường. Có phải trí nhớ của cô không tốt??

Tiếng chuông cửa làm Puny choàng tỉnh .Có lẽ đó là thứ khiến cô bé tỉnh dậy nhanh nhất, một sức mạnh mà cô cũng không biết tại sao

Mẹ Puny từ sáng đã ra ngoài . . cô cũng không để ý lắm chỉ lò dò đi xuống nhà và mở cửa . Bộ dạng lù xù bù của Puny khiến tiếng cười ngày càng to dần lên.

Mắt còn lim dim nên cô bé phải dụi lại vài lần mới nhận ra đó là Minh Yên – anh trai kết nghĩa của mình.Chưa kịp nghĩ xem tại sao anh lại biết nhà mình thì tư tưởng xấu hổ đi vào tiềm thức trước

Anh đợi 1 chút !!!! – Cô bé nói với Minh Yên một câu rồi sập cửa vào trong sửa soạn lại

Minh Yên hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng khẽ cười một cái, chờ đợi.

20’ sau

Puny ra mở cửa và hỏi câu hỏi lẽ ra lúc nãy nên làm rồi :

Sao anh lại biết nhà của em ???

Minh Yên giơ ra một tấm thẻ đáp :

Quen không?

Cô bé lớ ngớ nhận ra đó là cái thẻ học sinh mình làm mất hôm đi thăm quan . Hôm qua tới trường không bị kiểm tra nên cô chẳng nhớ là mình mất

Puny gật gù rồi hỏi một câu làm Minh Yên cố bình tĩnh mới trả lời được :

Thế anh đến đây làm gì lúc sáng sớm thế này ???

Mới hôm qua đồng ý xong quên luôn rồi hả? Hôm nay anh có việc nên nhờ em tới trông bà anh một chút !!! Hay là em lại lời nói gió bay đấy !!!

Cô bé nhớ lại ngày hôm qua lại gật gù nói:

À!! Đúng thế !

Hôm qua về nhà thì Minh Yên gọi điện cho cô nhờ chuyện này mà giờ cô quên mất tiêu luôn. Cô đã hứa thì nhất định sẽ làm. Và thế là nhớ chuyện này thì quên luôn lời nói của ai đó ngày hôm qua

Bà anh đang ở trong khách sạn. Em qua đó trông bà anh được không? Sợ rằng bà anh lại đi lại lung tung không ai quản được. Mấy lần lên đây bà đều vậy đấy!!! – Minh Yên vừa nói vừa gãi gãi đầu

Puny chưa bao giờ được tới khách sạn của nhà anh. Nghe nói nó rất sang trọng và mang phong cách Hoàng gia. Nhưng nói thật là những người sống trong sự giàu có họ vẫn tồn tại trong lòng nỗi niềm sâu kín nào đó. Bỏ qua chuyện ấy, Puny hỏi lại:

Là khách sạn của nhà anh sao??

Ừ! Bà anh không ở đây nên mỗi lần đưa bà lên là đủ thứ chuyện. Anh có việc nên không tiện lắm. Nhờ em không phiền chứ?

Không đâu. Em có thể giúp mà !!!

Vậy để anh đưa em đi !!

* * *

Puny tuy rằng ở đó nhưng trong lòng cô bé cảm thấy có cái gì đó rất chênh vênh. Như là mình bỏ lỡ điều rất quan trọng vậy . . .

Ở Hội trường, Lin lên tiếng :

Cậu có thấy Puny đâu không? Nhà khóa cửa nên chắc cậu ấy không ở nhà rồi !!!

Gum cũng ngó nghiêng khắp nơi mà không thấy bạn mình đâu cả. . .Nhưng cả bọn vẫn nghĩ Puny tới rồi chắc đang ở chỗ Vyl . .

Từ sáng sớm đã chẳng ai thấy bóng dáng Vyl đâu . Công việc chuẩn bị vất vả khiến Tan hơi bực bội:

Hai đứa có thấy Vyl đâu không? Nó đi đâu mà để công việc như chất đống mình anh làm! Để anh thấy nó thì chết chắc! Chẳng lẽ nó không cùng nhóm hay sao?? Chết tiệt thật!

Lin và Gum lắc đầu. Cũng định nói rằng Puny cũng biệt tăm nhưng với bộ dạng giận sôi máu của Tan thì tốt nhất không nên nói gì. Hơn nữa, nếu biết Vyl và Puny đi cũng thể nào Tan cũng uất ức mà nổ tung . Công việc bận rộn mà còn có thời gian đi chơi và hò hẹn

Anh không thấy bọn em mà nói là “ 1 mình” anh phải làm , hả? – Huan bê đồ đi qua bực tức

À. Quên mất. Mà 2 đứa làm đi để anh đi tìm nó về!!! – Nói xong, Tan đã vụt đi như bay

Ê! Anh lại bắt đầu trốn việc đấy! – Zita gọi với theo

Lin thấy Zita có vẻ mệt liền chạy tới lau mồ hôi và bê đồ giúp anh .Gum tất nhiên cũng không bị cái tính xấu xa ăn mòn mà ngồi yên như một số ai đó ở phía bên kia. Cụ thể là đang buôn dưa lê bán dưa bở rất rất nhàn rỗi

Cái này nặng nhóc không bê được đâu !- Huan lên tiếng rồi đẩy người Gum ra

Gum cũng chẳng vừa, với cô bé “ nam nữ bình đẳng” . Chẳng lẽ mấy việc này cô không làm được sao??

Anh đừng coi thường!!! Anh bê được thì tôi cũng thế ! Lắm chuyện – Gum vẫn nhảy vào đòi bê cái đống đồ ấy

Được thôi. Nếu có thể – Huan đứng sang một bên để xem cô gái này sẽ làm được gì

Hứ – Gum nhấc lên nhưng xem ra sức khỏe của một đứa con gái vẫn không đủ rồi

Huan được thể phá lên cười rồi chỉ tay về phía có mấy cái túi nhẹ hều:

Haha!! Bảo rồi mà! Ra ôm mấy cái túi kia đi. Dù sao cũng cảm ơn vì lòng tốt của nhóc

Gum nhất quyết không đi:

Anh cười cái gì! Cùng bê đi! Nếu mình anh bê cũng nặng lắm chứ bộ

Thấy cô bé cũng có ý tốt và quan tâm mình. Huan gật đầu . Suy nghĩ về đứa con gái “ lẫn lộn” này khi trước của anh cũng đã bắt đầu thay đổi dần

* * *

Này kẻ thua cuộc ! – Minh Yên lên tiếng

Vyl đang nghĩ gì đó ở sân sau trường. Nơi này khá yên tĩnh vì mọi người đều ở hết trong Hội trường. Nghe thấy tiếng nói đầy khiêu khích mới quay đầu lại. . .

Vyl giờ đã biết kẻ đó là ai. Anh nhếch mép cười nói :

Tôi đâu phải cái gương của cậu

. . .

Minh Yên đã quen với kiểu kiêu ngạo của Vyl nên cũng xuề xòa đáp:

Được rồi. Một kẻ như cậu sẽ thua tôi thôi

Thua?? Cậu nghĩ cậu thắng nổi tôi à !

Minh Yên kể lể :

Đúng! Tôi chưa một lần thắng cậu. Nhưng hôm nay nhất định cậu sẽ thua !

Dựa vào . . .?

Dựa vào tài năng của tôi

Vyl vẫn nụ cười khinh khỉnh đáp gọn :

Tầm . . thường

Bị Vyl làm cho uất ức nhưng không để cảm xúc nhất thời làm cho ý chí bị phân tán. Minh Yên cố kìm chế . .

Cứ chờ đấy! Thắng tôi 3-4 lần không nói lên điều gì đâu !

Tùy cậu

Lần đầu tiên khi bước chân vào ngôi trường này, khi đó Minh Yên vẫn là một cậu học sinh lớp 6 được mọi người yêu quý vì vẻ ngoại hình ưa nhìn rất đẹp trai và đặc biệt là tài năng nhảy từ khi đó. Cũng vì thế vị trí lớp trưởng của Minh Yên không ai ngoài cậu có thể làm. . .

Năm học sau đó khi Vyl xuất hiện , là một học sinh chuyển trường, mà còn là từ trường ở nước ngoài danh giá, sự tò mò và hứng thú của mọi người lúc đó đổ dồn vào anh. Sở hữu khuôn mặt vốn dĩ đã đẹp trai và lạnh lùng. . .còn thêm yếu tố ở Nhật một thời gian nữa càng làm anh trở nên nổi bật

Sự kiện này làm độ Hot của Minh Yên không còn. Vyl với bản tính lạnh lùng nên chả quan tâm tới việc mình đang được để ý . Khi đó, người anh muốn tìm nhất là bé Hạt Tiêu nhưng dường như mọi thứ về cô bé ngẫm ra anh cũng chẳng biết nhiều .

Mọi thứ với Vyl ngoài tới trường ra không có gì khiến anh hứng thú . Và ngay cả việc tới trường cũng khiến anh khó chịu vì những ánh mắt đổ dồn vào mình như nhìn sinh vật lạ .

Ở trong lớp, đám nữ sinh rất cuồng nhiệt và hào hứng với các mĩ nam lớp mình. Vừa có Minh Yên lớp trưởng đẹp trai còn có ba Hoàng Tử mới chuyển vào nữa

Họ bàn tán về Vyl và Minh Yên đủ kiểu. . . Và điều khiến hai người ghét nhau từ đó là vì những lời nói so sánh đầy ác ý của thiên hạ

Đập vào tai Minh Yên là mấy câu chuyện đám nữ sinh bàn tán

Này! Nghe nói Vyl học cùng lớp với Hoàng Tử Minh Yên hả? Hai người đó mà chung lớp chắc lũ học sinh bên đó hứng thú lắm đây

Sao lại là Hoàng Tử Minh Yên !Cái danh hiệu đó chỉ có Vyl mới được thôi nghe chưa? Minh Yên hết thời rồi!

Cũng đúng. Vyl nhìn đẹp trai hơn nhiều còn lạnh lùng nữa chứ!!!

Hơn thế còn tài năng hơn nhiều Minh Yên

Họ bàn tán say sưa mà không biết đang khiến cho ai đó giận và đau khổ thế nào. Vẻ ngoại hình đâu phải là tất cả mà sao ai cũng thèm khát và tung hô nó đến mê mẩn. Ít nhất thì tài năng của Minh Yên cũng đã đủ để được mọi người yêu quý rồi .Mà không phải thế sự hâm mộ dành cho Minh Yên nhanh chóng bị giảm xuống mang theo luôn sự lãng quên về tài năng của anh

Con người thật lạ kì khi luôn chạy theo những thứ mới mẻ mà quên đi rằng giá trị thực sự của tâm hồn mới là điều quan trọng nhất

Với cậu bé đó là sự tổn thương ấy mãi không thể xóa nhòa. Điều đó càng trở nên sâu sắc khi Vyl cũng là Dancer . . . Và cùng nhóm với ba người nữa. Họ càng ngày càng nổi bật

Minh Yên từ đó luôn thầm nhủ rằng mình phải thắng Vyl bằng mọi cách. Lấy đó làm sự cố gắng và củng cố ý chí về nhảy – đam mê mà suýt chút anh đã từ bỏ

Trong lúc kỉ niệm hiện về trong tâm trí làm Minh Yên rối loạn anh nói trong vô thức :

- Lần này tôi nhất định thắng cậu

Vyl không đáp vì anh đã quá quen với cái khẩu hiệu này của Minh Yên. Cậu ta lấy chuyện đó làm động lực cũng khá tốt! Nhưng mà thắng nổi anh ư? Đã bao năm rồi chứ! Đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày

( Rim: Chồi ôi bạn Vyl nhà ta rất ư là tự tin giống hệt Huan nha :3)

* * *

Puny thấy bà của Minh Yên cũng đã thấm mệt. Chắc là sau một ngày đi lên đây bà mới phờ phạc thế này

Xem ra những người của công việc là vậy đấy! Công việc chất đống mỗi ngày khiến họ chẳng còn thời gian nghĩ đến hạnh phúc gia đình. Có lẽ bà của Minh Yên cảm nhận được sự trống vắng khi đứng ở một khách sạn của con trai mình mà vẫn ngờ ngờ như không phải. Sau bao năm lên thành phố làm ăn. Ra là thành đạt thế này rồi. Vậy mà suốt một thời gian cũng chẳng thèm nghĩ gì tới bà mẹ già!

Người của công việc chính là như vậy. Puny hiểu chứ. Còn là cực kì hiểu rõ. Vì bố cô cũng từng vì công việc mà quên bẵng gia đình. Ở trong cái khách sạn lớn thế này, cô biết bà Minh Yên không hề vui. Bà cảm thấy cực kì trống trải

Cháu là bạn gái của thằng Yên à ?!

Puny xua tay nói:

Dạ không! Cháu và anh ấy coi nhau như anh em thôi ạ

Vậy hả? Thằng Yên này cũng thật là . . . đi tập nhảy từ sáng sớm đến tận tối mịt. Sáng nay còn phải thi thố gì gì đó ! Phát bệnh ra thì mệt lắm

Puny phát hoảng lên:

Sao cơ ạ? Thi nhảy sao ạ?

Thế cháu không nghe gì về việc thằng Yên hôm nay đi thi nhảy hả?

Puny giờ đang rối loạn hết cả. Vyl kêu cô tới trường mà giờ cô quên luôn chắc chắn anh ta sẽ giận lắm đây

Bà ơi !! Cháu có việc phải đi. Bà có sao không ạ? Cháu thực sự là cần đi ngay bây giờ

Không sao. Cháu cứ đi. Có gì nhắc với thằng Yên là về sớm

Vâng. Cháu đi ạ. Để cháu đưa bà đi nghỉ đã

Cô bé dìu bà Minh Yên vào trong phòng ngủ rồi cẩn thân đắp chăn cho bà mới yên tâm đi

Được rồi !! Bà không sao

Puny lao như tên bắn ra ngoài. Đúng là giờ trong đầu cô ngoài hình ảnh giận dữ vô cùng của Vyl ra thì không có cái gì hết!

Nói tới đây tiếng điện thoại của Minh Yên rung lên. Anh khẽ cười nhấn nút nghe, cố nói to nhất có thể vì ai đó có lẽ đang nhớ cô em gái của anh lắm đây

Puny , có gì mà em lại gọi thế ?!

Khuôn mặt của ai đó đã hơi biến sắc

Bà anh ổn. Bà nghỉ ngơi rồi

Em vẫn ở trong khách sạn đấy chứ ?!!

Lần này thì đầu anh nào đó đã bốc khói hơn nữa còn là khói độc :z ~~

( Anh nào đó đừng có trách bạn Rim. Tội bạn Rim lắm >vv

À. Em vừa ở đó ra. Mà hôm nay là ngày anh thi nhảy à

Ừ! Quên không nói với em

Vâng. Thế thôi. Em sẽ tới

Ai cũng biết chắc giờ mặt Vyl thay đổi sắc thái thế nào!! Mới đây còn vui vẻ và có chút hứng thú khi nghĩ tới bộ dạng vẫn đang cuộn tròn trong chăn ấm của cô bé mà giờ thì bị sự việc vừa rồi làm đứng hình, hụt hẫng và vô cùng đau. . .

Trong khi Vyl đang ngẫm nghĩ về cô bé không biết khi nào mới ngủ dậy thì lại tới khách sạn nhà cậu ta để làm gì chứ ???

Khi mà đó là cái nơi cô không nên tới mà không đó là nơi cô không được tới. Nếu muốn tới nơi nào đó thì chỉ có thể tới nhà của anh thôi ==

Khi lời nói của cậu ta cô nhớ rõ mồn một, nhớ đến nỗi sáng sớm đã chạy đến khách sạn nhà cậu ta. Cô chỉ có thể nghe lời mình anh mà thôi thế mà cố tình lãng quên nó đi như một hạt bụi T.T

Khi nói chuyện với anh đều bất mãn và cứng đầu còn với cậu ta thì ngoan ngoãn, lễ phép. Cô nếu một lần tử tế với anh thì nhất định là phải có lý do

Khi mà lẽ ra người đầu tiên cô gọi phải là anh thì người nhận được cuộc gọi lại là cậu ta. Trong điện thoại của cô chỉ được lưu số của mình anh @@~

Con bé ngốc nghếch vô tâm ấy chỉ của mình anh mà thôi. . . mãi chỉ là của một mình anh!

Thấy bộ dạng nặng nề của Vyl, Minh Yên lên tiếng:

Cậu không định thi nữa à ??? Dù là duyệt trước thì tôi vẫn coi đó là một trận đấu đấy

Vyl vẫn lạnh lùng đáp :

Cậu đừng mong thắng tôi

Minh Yên gật đầu. Với một kẻ vì chuyện tình cảm mà để đối thủ hạ gục thì thật không phải người dành cho các cuộc thi!! Thế mà cũng có ngày chàng trai lạnh lùng vì chuyện như thế mà có chút sao nhãng và không thực sự là thi đấu . . .

Vừa thấy Vyl bước vào, Tan với bộ mặt đằng đằng sát khí lao tới gằn giọng :

Cậu đi đâu mà để mình anh làm việc thế hả? Có còn là cùng nhóm không thì lên tiếng đi !! Trước giờ anh nhịn cậu đủ rồi đấy !

Từ “ 1 mình” trong câu nói của Tan làm hai chàng còn lại bất bình đồng thanh cãi:

Là 3 mình !!!

Vyl im lặng không phản ứng. Ánh mắt đang nhìn vô định, đầu ong ong, lòng bất ổn vô cùng nên không có gì để Vyl để ý , lời nói của Tan dường như anh không nghe thấy

Này! Có nghe không?!! Cậu làm anh giận rồi đấy

Vyl bước sang một bên rồi đi thẳng chẳng nói năng gì !

Cái thằng nhóc này!Hôm nay nó có vấn đề à?!

Thôi! Anh cứ kệ Vyl ! Chắc lại lo lắng quá đấy – Zita lên tiếng


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .